Chương 41

Lạc Lối Trong Men Say - Hạ Giang

3.800 chữ

11-05-2023

Tôi vẫn ôm chặt lấy Đại Dương che chắn cho anh nói:

"Bố bình tỉnh nghe con nói đã.

Để con nói chuyện với anh ấy trước đã rồi lát nữa bố muốn đánh anh ấy thế nào thì đánh con không can."

Nghe tôi nói vậy bố tôi mới hạ cây chổi trên tay xuống.

nhưng bố tôi vẫn không rời đi nơi khác mà đứng ngay bên cạnh, ánh mắt hình viên đạn của bố tôi chĩa vào Đại Dương như muốn tuyên bố con nói gì thì nói nhanh để bố xử nó.

Tôi sợ đứng đây nói bố mẹ của tôi sẽ nghe thấy nên chỉ tay về phía xe của Đại Dương đậu bên ngoài vỉa hè nói:

"Ra kia em muốn nói chuyện với anh một lát."

Thấy Đại Dương không đáp lại tôi ngước lên nhìn anh thì giật mình, ánh mắt mọng nước của anh đang khóa chặt gương mặt của tôi, hai tay của anh cũng ôm chặt lấy eo của tôi không chịu buông ra.

Tôi nghĩ anh bị bố tôi đánh đau nên anh khóc vì vậy tôi gỡ tay anh ra khỏi người tôi rồi đẩy anh đi lại gần xe của anh vừa nói tôi vừa vươn tay quệt nước mắt cho anh:

"Em thay mặt bố xin lỗi anh, tại bố em hiểu lầm anh nên mới đánh anh như vậy."

Tôi càng lau nước mắt của anh càng chảy xuống.

Tôi sợ bố tôi có thể nổi nóng với Đại Dương bất cứ lúc nào nên tôi không có thời gian dỗ dành anh mà chớp cơ hội anh xuất hiện tại nhà tôi để nói lên nỗi lòng của mình.

"Như anh biết đấy, lần đó em gọi anh phục vụ em và đó cũng là lần đầu tiên của em."

Đại Dương gật đầu nói trong nghẹn ngào:

"Anh biết."

"Và đó cũng là lần duy nhất của em tới bây giờ."

Ý tôi muốn nói cho Đại Dương lần đó tôi say, cũng là lần duy nhất tôi nổi loạn chứ tôi không phải hạng người thích là tìm đến trai bao để giải quyết nhu cầu s1nh lý.

Đại Dương tiếp tục gật đầu: "Anh biết."

"Em cũng từng nói với anh nguyên nhân em bị người yêu hơn bốn năm phản bội nên em mới tìm tới anh."

"Anh nhớ”

Tôi hít một hơi thật sâu để lấy can đảm nói vào điểm mấu chốt:

"Giờ anh ta đã quay về nhưng em không còn tình cảm với anh ta nữa.

Tình yêu của em hiện tại đã dành hết cho.

anh mặc dù em biết rõ anh làm nghề trai bao.

Em muốn hỏi anh hai vấn đề.

Anh có yêu em không? Và nếu yêu em anh có thể vì em mà bỏ nghề làm trai bao của anh không?”

Những ngày qua tôi biết tôi yêu Đại Dương như thế nào, hiện tại có cơ hội đến tôi không muốn bỏ lỡ.

Tôi không ngại mình là phụ nữ mà tỏ tình với anh nhưng đồng thời cũng thẳng thắn quan điểm của mình.

Người xưa có câu "thà lấy đi về làm vợ chứ không nên lấy vợ về làm đ ĩ”, quan điểm của tôi cũng nghĩ vậy.

Tôi quen biết anh với thân phận là trai bao.

nhưng tôi không thể chấp nhận khi yêu tôi mà anh vẫn còn làm nghề này.

Quá khứ của anh tôi không bận tâm tới nhưng tương lai tôi muốn anh là của riêng tôi và chỉ một mình tôi.

Tôi nín thở chờ đợi câu trả lời của Đại Dương.

Lúc này tôi hồi hộp tới mức tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồ ng ngực.

Đại Dương kéo tôi vào lồ ng ngực của anh rồi ôm thật chặt, tôi cảm nhận được trống ngực của anh đập vô cùng mạnh mẽ.

Giọng nói trầm ấm của anh vang lên bên tai tôi:

"Anh cũng yêu, rất rất yêu em.

Lời nói của em với anh là thánh chỉ, anh sẽ nghe theo em hết."

Dứt lời Đại Dương ôm tôi thật chặt rồi áp môi anh lên môi tôi hôn.

Tôi cũng quên mất có bố mẹ tôi đang ở bên trong mà đáp lại nụ hôn của anh.

Nước mắt hạnh phúc của tôi hòa lẫn nước mắt của anh làm ướt má của nhau, hai chúng tôi hôn nhau quên trời quên đất cho tới khi tôi nghe tiếng bật näp rượu sâm panh sau đó rượu bản lên người tôi và Đại Dương thì tôi mới đẩy anh ra.

Tôi nhìn thấy sếp Thanh của showroom Đại Dương đang ngồi ở ghế lái xe Đại Dương cầm chai sâm panh chĩa vào người tôi và Đại Dương.

Anh ta cười nói:.

“Chúc mừng hai họ."

Tôi còn nhìn thấy một người đàn ông khác mà tôi gặp hôm ăn sáng cùng Đại Dương đang ngồi bên ghế phụ.

Thấy tôi nhìn anh ta còn gật đầu cười nói:

"Chúc mừng em."

Bị hai người họ chứng kiến toàn bộ màn cầu hôn của tôi với Đại Dương tôi xấu hổ vùi đầu vào ngực Đại Dương trốn..

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!